Hữu chủng nhĩ ba tường – Chương 1


Edit: ThienThy

Beta: Spencer Ape.

= = = 

 

Đệ nhất chương: Ta với ngươi chưa xong

 

 Hứa Tuấn Hạo cùng Thẩm Duệ Ngôn kết giao cũng đã ba năm.

 

 Nhưng những ngày tốt đẹp lại biến mất sau một hồi chiến tranh, Hứa Tuấn Hạo thấy dùng từ “chiến tranh” để mô tả trận hỗn loạn này cũng không sai.

 

 Vì để vượt qua ngày hôm nay một cách tốt đẹp, Hứa Tuấn Hạo còn hoãn lại toàn bộ công tác trong ngày.

 

 Nào ngờ bởi vì bất mãn, Thẩm Duệ Ngôn đắm chìm trong game online, Hứa Tuấn Hạo nhất thời xúc động nhổ dây mạng, trực tiếp chọc giận tiểu tình nhân của hắn.

 

 “Ngươi tên hỗn đản này! Tại sao ngươi đúng lúc ta giao dịch vật phẩm mà rút dây mạng a!” Thẩm Duệ Ngôn nắm áo Hứa Tuấn Hạo mà gào thét.

 

 Bị Thẩm Duệ Ngôn rống lên như vậy, Hứa Tuấn Ngạo cũng sôi máu, hắn một phen lấy tay của Thẩm Duệ Ngôn ra khỏi cổ áo mình, hừ lạnh: “Mỗi ngày chỉ biết đến game! Ngay cả game thủ chuyên nghiệp cũng không cần liều mạng như vậy đi!”

 

 “Không như vậy làm sao có tiền a!” Thẩm Duệ Ngôn phẫn nộ phản bác.

 

 

 

 “Ta chẳng lẽ không nuôi nổi ngươi sao?” Hắn nói xong, liền động thủ chuẩn bị đập máy tính, “Máy tính này là đối tượng của ngươi hay sao, con mẹ nó, ngươi không biết ngươi cùng ai kết giao hay sao?”

 

 Thẩm Duệ Ngôn bị hắn mắng như vậy, còn nhìn thấy hắn chuẩn bị đập máy tính, lập tức động thủ đẩy hắn ra.

 

 Hứa Tuấn Hạo không ngờ Thẩm Duệ Ngôn lại đẩy hắn ra, nhất thời không phòng bị lảo đảo lùi về phía sau.

 

 “Ngươi thế nhưng vì việc này mà đối ta động thủ ?!” Hứa Tuấn Hạo càng ngày càng tức giận.

 

 Thẩm Duệ Ngôn nghiến răng nghiến lợi trả lời: “Ta không cần ngươi bao dưỡng! Ta cũng không phải tình nhân được bao dưỡng của ngươi! Máy tính này là ta bỏ tiền ra mua, ngươi không có quyền lợi đập nó!”

 

 “Xem ra ta rất là sủng ngươi” Hứa Tuấn Hạo nói xong lời này liển trực tiếp đánh về phía Thẩm Duệ Ngôn.

 

 Thẩm Duệ Ngôn không nghĩ Hứa Tuấn Hạo sẽ động thủ liền bị hắn đẩy ngã về phía sô pha.

 

 Hứa Tuấn Hạo nhìn Thẩm Duệ Ngôn ở dưới thân mình, liền nhịn không được muốn thượng hắn.

 

 Thẩm Duệ Ngôn phát giác ánh nhìn đầy dục vọng của Hứa Tuấn Hạo, liền kịch liệt dãy dụa đứng lên.

 

 “Hứa Tuấn Hạo, ngươi vương bát đản, đừng chạm vào ta!” Thẩm Duệ Ngôn liền đối với Hứa Tuấn Hạo quyền đấm cước đá.

 

 Hứa Tuấn Hạo không ngờ Thẩm Duệ Ngôn sẽ có phản ứng kịch liệt như vậy, càng thêm tức giận, càng thêm dùng lực đè Thẩm Duệ Ngôn.

 

 Bởi vì Thẩm Duệ Ngôn kịch liệt giãy dụa, hai người rất nhanh lao vào đánh nhau.

 

 Thẳng đến khi Hứa Dương bảy tuổi nghe thấy động tĩnh, nhìn thấy hai vị đại nhân đánh nhau lập tức khóc lên, cả hai người mới chịu dừng tay.

 

 Tiếng khóc của tiểu hài tử làm cho cả hai người dịu lại:

 

 “Tiểu Dương, ngươi tại sao lại không đến trường?” Hứa Tuấn Hạo vội vàng từ trên sàn bò dậy hỏi nhỉ tử.

 

 Hứa Dương vừa khóc nức nở vừa nói: “Ba ba hôm nay là cuối tuần không cần phải đến trường …. Còn có ngươi cũng … không cần khi dễ Duệ Ngôn thúc thúc…”

 

 Hứa Tuấn Hạo một trận im lặng “…” Là Thẩm Duệ Ngôn khi dễ hắn trước đi.

 

 Bất quá, Hứa Tuấn Hạo nhìn thoáng qua Thẩm Duệ Ngôn cực kì chật vật, đích xác là ai nhìn vào cũng đều thấy Hứa Tuấn Hạo hắn khi dễ Thẩm Duệ Ngôn.

 

 Lúc này Thẩm Duệ Ngôn cũng từ trên sàn bò lên, đột nhiên thân thể có chút không ổn thiếu chút nữa ngã xấp xuống, may mà có Hứa Tuấn Hạo nhanh tay lẹ mắt, mới khiến cậu không bị hủy dung.

 

 Bất quá lúc này Thẩm Duệ Ngôn vẫn còn lửa giận bừng bừng, cậu dùng lực đẩy bàn tay của hắn ra, sau đó một mực đi ra cửa một bên rống lên: “Ta với ngươi còn chưa xong đâu!”

 

 Hứa Tuấn Hạo cứ như vậy trơ mắt nhìn Thẩm Duệ Ngôn ly khai căn nhà, cũng không có bất cứ một hành động nào ngăn cản Thẩm Duệ Ngôn.

 

 Hứa Dương đến trước mặt Hứa Tuấn Hạo, trên mặt còn mang theo nước mắt, đôi bàn tay nhỏ bé nắm lấy áo ba ba, thanh âm hài đồng non nớt vang lên: “Duệ Ngôn thúc thúc có phải hay không không cần ta và ba ba!”

 

 Nghe được vấn đề của nhi tử, Hứa Tuấn Hạo trong lòng càng thêm khó chịu.

 

 Hắn bất đắc dĩ thở dài một hơi, vuốt mặt một phen, rồi sờ mái tóc của nhi tử, nói: “Sẽ không, Duệ Ngôn thích ngươi như vậy, sẽ không có không cần ngươi!”

 

 “Kia ba ba đem thúc thúc về không phải hảo sao?” Hứa Dương dùng cầu xin ánh mắt nhìn Hứa Tuấn Hạo.

 

 Hắn dù tâm phiền ý loạn cũng không muốn làm nhi tử thất vọng, liền lập tức xuất môn.

 

 Kỳ thực, hắn không phải đi tìm Thẩm Duệ Ngôn mà đi quán bar.

 

 Đương nhiên, bây giờ là ban ngày ban mặt, quán bar nào mở cửa. Chỉ là ông chủ quán bar là hảo bằng hữu của hắn, vì thế mới có thể ngoại lệ tiếp đãi hắn.

 

 Cố Thành Văn vừa nhìn đến bộ dáng chật của Hứa Tuấn Hạo, liền biết hắn khẳng định cùng vị tiểu tình nhân phát sinh mâu thuẫn.

 

 “Ta nói ngươi đã hai mươi tám, gần ba mươi mà không thể ổn trọng một chút sao?” Cố Thành Văn rót một ly rượu đặt trước mặt Hứa Tuấn Hạo.

 

 Hứa Tuấn Hạo tiếp lấy ly rượu liền lập tức uống cạn.

 

 Uống xong, hắn mới mở miệng nói: “Ngươi không biết hắn quá đáng đến như thế nào đâu! Hắn chỉ suốt ngày ngồi trước máy tính, làm ta cả ngày không nói được câu nào!”

 

 “Hắn là game thủ chuyên nghiệp, liền dựa vào trò chơi kiếm tiền. Ngươi có thể trách hắn sao?” Cố Thành Văn khuyên nhủ “Với lại ngươi nói cả đời này chỉ sủng mình hắn, sao lại còn đánh nhau?!”

 

 “Chúng ta mới không có đánh nhau!” Hứa Tuấn Hạo phản bác lại một câu.

 

 Cố Thành Văn biết tình tình hắn nóng nảy, với thái độ này khẳng định là đánh nhau. Nhưng nếu hắn không thừa nhận, Cố Thành Văn cũng không tiếp tục truy vấn.

 

 “Kia, nếu không có đánh nhau, ngươi đến tìm ta làm gì? Ngươi có thời gian ở trong này oán niệm, sao không đi dỗ hắn?! Hôm nay không phải là ngày kỉ niệm quen nhau của các ngươi sao!” Cố Thành Văn trợn trắng mắt nhìn hắn.

 

 “Kỳ thực hắn chạy…” Hứa Tuấn Hạo khóe miệng run rẩy.

 

 “Thì liền đuổi theo a!” Cố Thành Văn bộ dáng không chịu nổi “Tính tình ngươi nóng như vậy, ngoại trừ Thẩm Duệ Ngôn có thể ở bên cạnh ngươi, ngươi còn tìm được ai a?!”

 

 Hứa Tuấn Hạo liền bày ra bộ dáng bị trúng tim đen.

 

 “Nhưng ngươi không biết là hắn có bao nhiêu quá phận!” Hứa Tuấn Hạo tức giận nói “Hắn không cho ta chạm vào suốt ba tháng hai mươi bảy ngày. Kia là gần bốn tháng trời đó!”

 

 “Hắn tưởng ta là hòa thượng hay sao? Chỉ hơi đụng vào hắn một chút là hắn tránh xa như tránh bệnh độc. A Văn, ta nói cho ngươi biết, Thẩm Duệ Ngôn khẳng định trong lòng có quỷ! Ta xem tám phần là hắn có tình nhân bên ngoài!”

 

 Hứa Tuấn Hạo càng nói càng tức, Cố Thành Văn có thể hoàn toàn thấy được trạng thái tức giận của vị Hứa thiếu gia.

 

 “A Hạo ngươi bình tĩnh một chút, Thẩm Duệ Ngôn mỗi ngày đều ở trong nhà ngươi chơi máy tính đi! Hắn như thế nào có thể thông đồng cùng người khác!” Cố Thành Văn thay Thẩm Duệ Ngôn biện hộ.

 

 Hứa Tuấn Hạo lạnh mắt nhìn hắn: “Ngươi không biết trên đời này còn có cái gọi là võng luyến sao? Nhất định là bị vương bát đản nào mê hoặc!”

 

 “Ngươi vẫn là xúc động quá, không phải các ngươi đã ở cùng nhau ba năm rồi sao? Sao vẫn chưa vượt qua được thách thức nhỏ như vậy chứ!”

 

 Hắn còn chưa dứt lời, điện thoại trên quầy bar của Hứa Tuấn Hạo vang lên.

 

 Cố Thành Văn liếc mắt nhìn màn hình điện thoại, hiện lên danh tự “Ngôn Ngôn”, hắn liền chọt cánh tay của Hứa Tuấn Hạo: “Trước dừng lại mấy câu oán hận của ngươi, nhà ngươi đang gọi điện kìa!”

 

 Hứa Tuấn Hạo: “…..”

 

Đệ nhất hoàn. 

Một suy nghĩ 1 thoughts on “Hữu chủng nhĩ ba tường – Chương 1

Nào nào, mau đưa tiền đây!!!